Thứ Tư, 20 tháng 11, 2013

Cá Đầu Khủng

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2013

Áo chống nắng bảo vệ bạn hoàn toàn trước tia cực tím

Mùa mưa đã đi qua và dường như cái nắng của miền nhiệt đới ở Việt Nam đã bắt đầu trở lại. Thị trường chống nắng cũng trở lại nhịp điệu sôi động, đặc biệt là ở thành phố Hồ Chí Minh, không chỉ chị em phụ nữ mà cả nam giới cũng đang tìm kiềm cho mình những bộ đồ chống nắng chất lượng để bảo vệ làn da trước cái nắng gắt của mặt trời.

Áo khoác nam
Xuất hiện trên thị trường gần 3 năm, thời trang chống nắng UV100 đã trở thành một thương hiệu chống nắng uy tín trên thị trường khi được rất nhiều người tiêu dùng tìm đến như một giải pháp để bảo vệ làn da hiệu quả nhất.

Sản phẩm UV100 được ựa chuộng tại nhiều thành phố lớn như Hồ Chí Minh, Hà Nội, Đà Nẵng, Nha Trang... nhờ khả năng chống nắng vô cùng hiệu quả của sản phẩm. Bí quyết thành công của thời trang UV100 là nhờ vào chất liệu vải chống nắng hết sức đặc biệt, ngoài thành phần ngoài sợi vải thông thường, vải được đệt chung với thành phần chống nắng là sợi Ceramic fiber có khả năng ngăn chặn, phản chiếu mọi loại tia UV (bao gồm các tia UVA, UVB, UVC). Với chất liệu vải mới, sản phẩm chống nắng UV100 luôn giữ được sự mỏng nhẹ thoáng mát cần thiết và tính thẩm mỹ cao.

Áo khoác nữ
Sản phẩm UV100 còn được các tổ chức uy tín như ARPANSA (Úc) chứng nhận khả năng chống nắng lên đến 90%, SGS (tổ chức chứng nhận quốc tế trụ sở chính tại Thụy Sỹ) chứng nhận sản phẩm UV100 an toàn cho người tiêu dùng cũng như sản phẩm đã được trung tâm kiểm định Quatest 3 chứng nhận sản phẩm đạt tiêu chuẩn Việt Nam.

Hiện nay, sản phẩm UV100 đã trở nên rất quen thuộc với khách hàng đặc biệt là ở các thành phố lớn, người tiêu dùng không chỉ tìm đến thời trang UV100 với nhu cầu chống nắng mà sản phẩm UV100 còn là những món quà tặng vô cùng giá trị như các mẫu couple giành cho những cặp đôi đang yêu hay như quà tặng mẹ, người yêu ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, hay ngày Nhà Giáo Việt Nam 20/11.

Áo khoác cặp đôi
Đặc biệt tại Việt Nam, khí hậu thường xuyên thay đổi, những cơn mưa bất chợt chưa hết thì nắng đã tới. Do đó, UV100 đã phát triển 2 dòng sản phẩm chống nắng chống thấm đó là loại có khả năng chống thấm nhẹ khi trời mưa nhẹ và dòng cao cấp có khả năng chống thấm hoàn toàn, rất phù hợp với thời tiết tại Việt Nam. Đây là thành công mới nhất của công nghệ dệt vải tiên tiến không sử dụng hóa chất. Với khẩu hiệu “thời trang vì sức khỏe”, UV100 luôn mang  tới khách hàng những điều tốt đẹp nhất.

Áo khoác chống nắng chống thấm
Mọi chi tiết mời các bạn tham khảo thêm tại :
Online:
yahoo: caotu_02 ; skype : caotu_03
hotline: 0902 438 077
Offline
CN1 : 46 Nguyễn Bỉnh Khiêm P Đakao, Q.1, tp.Hồ Chí Minh.
CN1 : 645 Nguyễn Đình Chiểu, P.2, Q.3, tp.Hồ Chí Minh.

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Mâm Ngũ Quả Ngày Tết Đầy Ý Nghĩa Bạn Chọn Mâm Nào Đây

trên đây là 4 loại mân ngũ quả ý nghĩ trưng ngày tết. Bạn sẽ chưng loại mân nào trong ngày tết Giáp Ngọ 2014 vậy ?

dân quây đốt xe CSGT - Con giun xéo lắm cũng phải qoằn

Khoảng 19h30 ngày 14/11, do nghi ngờ lực lượng CSGT tham gia đuổi bắt rồi hành hung người vi phạm nên một số người dân thuộc khu vực xã Gia An (huyện Tánh Linh - Bình Thuận) đã bủa vây bắt nhốt chiến sĩ CSGT và châm lửa đốt xe của lực lượng chức năng đang làm nhiệm vụ.

Ông Đinh Văn Lê (thôn 5, xã Gia An, Tánh Linh), người tự nhận chứng kiến toàn bộ sự việc kể lại: Hai CSGT trên xe máy đuổi theo anh Hồ Ngọc Khoa (20 tuổi, trú thôn 7, xã Gia An) chở theo 2 bạn gái, cả 3 đều không đội mũ bảo hiểm.

Đến ngã tư thôn 5, xã Gia An thì Khoa ngã xe xuống cống nước và bị 2 CSGT lao vào dùng cùi chỏ, dùi cui (cao su) đánh đập.

Bức xúc trước hành động đó, ông Lê đã lao vô can ngăn thì bị một CSGT ngăn lại. Ông vội truy hô. Hàng trăm người dân thôn 5 và vùng lân cận đã kéo đến bao vây 2 CSGT.

Sau đó 1 CSGT điều khiển xe máy khác và 3 CSGT nữa lái xe bán tải, bên trên có chở 2 chiếc xe đã bắt của người vi phạm trước đó, chạy tới. Nhưng thấy người dân bức xúc vây quanh nên tất cả CSGT đã bỏ toàn bộ xe ở lại thoát thân.

Ngày 15/11, người dân kéo đến hiện trường bàn tán sự việc.
Ngày 15/11, người dân kéo đến hiện trường bàn tán sự việc.

Chỉ có 1 CSGT tên Tuấn chạy vào nhà ông Nam (cách chỗ xảy ra sự việc 200m). Tuấn bị ông Nam cùng người dân giữ, bắt viết biên bản về việc truy đuổi gây té xe và đánh đập người vi phạm giao thông. Anh Tuấn không viết nên bị người dân giữ tầm 15 phút thì được ông Hồ Văn Thành (bí thư xã) cùng công an xã đến giải cứu.

Trong khi đó, anh Hồ Ngọc Khoa, nằm bất tỉnh dưới mương nước, đã được người dân đưa đến trạm xá xã Gia An, sau đó chuyển lên bệnh viện huyện Tánh Linh trong đêm. Chiếc xe do Khoa điều khiển bị người dân đưa đi mất.

Đến 21h30, hàng trăm người dân bức xúc trước hành động đánh người của 2 CSGT nên đã đốt chiếc xe máy được cho là chiếc xe mà CSGT đã dùng đuổi theo Khoa. Tiếp đó còn dùng đá, gậy gộc, cây tre dài đập vỡ cửa kính xe bán tải.

Ông Hồ Văn Thành - Bí thư xã Gia An cho biết, khi ông xuống hiện trường đã có hàng trăm người dân vây xung quanh, la ó. Ông Thành đã chỉ đạo thắp điện sáng tại hiện trường để giải quyết sự việc nhưng người dân đã ngăn lại.
Chiếc xe của CSGT bị người dân đốt.
Chiếc xe của CSGT bị người dân đốt.

"Sát hiện trường là nhà ông Nguyễn Văn Nam. Tôi thấy ông này lấy cuốn vở ra yêu cầu anh Tuấn viết là “đã đánh dân” rồi mới cho đi. Tôi giải thích chuyện đâu còn đó, phải cho anh Tuấn ra khỏi hiện trường ngay. Sau đó, ông Nam mới chịu cho trung úy Tuấn ra khỏi nhà mình” - ông Thành nói.

Chiều 15/11, ông Nguyễn Văn Loan, trưởng công an huyện Tánh Linh cho biết, những chiến sĩ CSGT có mặt trực tiếp tại hiện trường vụ việc đã được cho viết bản tường trình. Hiện chưa phát hiện ra sai phạm trong quá trình thực hiện nhiệm vụ của các chiến sĩ CSGT này.

Cũng theo ông Loan, lúc xảy ra vụ việc, ở gần đó có một đám thanh niên đang nhậu, một số thanh niên quá khích đã lấy đá ném bể kính trước và sau của xe bán tải.

Ngay sau khi xảy ra sự việc, công an huyện phối hợp với chính quyền xã và Bộ Chỉ huy quân sự tỉnh Bình Thuận tiến hành xuống địa bàn làm công tác dân vận, giải thích sự việc cho người dân được rõ.

Sức khỏe của Khoa tại bệnh viện hiện cũng đã ổn định. Cơ quan chức năng đang tiếp tục tiến hành điều tra làm rõ sự việc.
Nhất Nam
Báo Đất Việt

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Những vụ án oan thấu trời xanh: Nếu lỡ tử hình thì sao đây?

Vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn (Bắc Giang) sẽ được điều tra lại từ đầu. Ông Chấn không phải là trường hợp cá biệt. Trường hợp anh Trần Văn Chiến (Tiền Giang, bị bắt năm 19 tuổi, ra tù năm 35 tuổi) cũng oan khiên không kém. Anh ngồi tù vì "trót"... chấp hành pháp luật, trình báo về hung thủ. 
Anh Trần Văn Chiến mất hết tuổi xuân vì oan án giết người
Chàng trai 19 tuổi Trần Văn Chiến đang hừng hực tuổi xuân, bỗng chốc dính vào vòng lao lý với tội danh tày đình: giết người. Ngày ấy, biết được kẻ thủ ác, anh Chiến chỉ nghĩ đơn giản là mình cần đến trình báo với công an. Anh Chiến nhận án chung thân vì bị khép là... đồng phạm trong vụ án.

Tù chung thân vì khai báo hung thủ.

Chúng tôi trở lại ấp Nam, xã Tân Điền, huyện Gò Công Đông, Tiền Giang, thăm gia đình anh Trần Văn Chiến nhưng gặp đúng lúc cửa nhà anh đóng im ỉm. Hàng xóm cho biết ngày nào vợ chồng anh cũng tất bật ngoài đồng.

Anh Chiến bị bắt khi mới 19 tuổi và ra tù thì đã 35.

Lần giở lại câu chuyện xảy ra cách đây 34 năm, chiều 20.5.1979 người dân xã Tân Điền, huyện Gò Công Đông bất ngờ phát hiện thi thể của trưởng công an xã Tân Điền Phan Văn Sên nằm tại một khu đất trũng. Qua khám nghiệm hiện trường và tử thi, cơ quan điều tra xác định nạn nhân tử vong là do bị giết.

Ngày hôm sau, anh Trần Văn Chiến (khi ấy 19 tuổi) đến công an xã trình báo là Trần Văn U (anh em cô cậu ruột) chính là người đánh chết anh Sên và đã bỏ trốn khỏi địa phương.

Mặc dù có công cung cấp thông tin cho lực lượng chức năng, nhưng bất ngờ, anh Chiến lại bị nghi ngờ có mối quan hệ đồng phạm. Kết quả là Trần Văn Chiến bị cơ quan điều tra khởi tố bị can và bắt tạm giam vì là đồng phạm về tội giết người.

Ngôi nhà của anh chiến

Anh Chiến nhớ lại: “Trưa hôm đó tôi đang ngồi chơi ở nhà thì Trần Văn U tới nói “tao đã giết ông Sên rồi”. Nói xong anh ta chụp lấy cái giỏ nhà tôi bỏ bộ quần áo vô rồi vội vã ra đi, lúc đó tôi cũng chưa biết hư thực ra sao. Ngày hôm sau, nghe bà con nói đã phát hiện xác ông Sên tôi liền tới Công an xã Tân Điền báo lại sự việc. Nhưng không ngờ họ lấy dây điện trói tôi lại rồi giải lên huyện. Ngay sau đó lần lượt anh em, chú bác tôi tất cả hơn 10 người đều bị gọi lên xã để lấy lời khai”.

Anh Chiến kể tiếp: “Tại công an huyện, tôi nói chỉ nghe Trần Văn U nói vậy chớ không biết gì hết, nhưng họ không chịu. Họ đánh và buộc tôi phải khai vì U không thể làm một mình. Ngay cả ông chú ruột và ông anh bà con chú bác với tôi cũng bị đánh. Bị đánh đau quá chịu hết nổi nên tôi đành phải khai đại là có tham gia giết người"...

Nếu tử hình cũng đành chịu.

Theo tài liệu của cơ quan điều tra, Trần Văn Chiến khai nhận rằng: “vì U bị ông Sên tìm bắt để lập hồ sơ đưa đi cải tạo, do vậy U nảy sinh ý định trả thù. U yêu cầu Chiến tham gia giết Sên, Chiến nhận lời và 2 bên có sự bàn bạc thống nhất hành động. Chiều hôm đó U đến nhà rủ Chiến ra nghĩa trang nấp. Chờ khoảng 20 phút thì Sên trên đường công tác về ngang, cả 2 bất ngờ xông ra, dùng cây đánh vào đầu và người Sên, làm nạn nhân té xuống bất tỉnh. U tiếp tục đè lên người và dùng tay bóp cổ Sên... Sau đó cả hai kéo xác nạn nhân bỏ vào vùng đất trũng, có nhiều cỏ và U bỏ trốn”.

Dựa vào lời khai trên, cơ quan điều tra kết luận Chiến đồng phạm với U về tội giết người, cướp tài sản.

Sau đó Viện KSND tỉnh Tiền Giang ra quyết định truy tố Chiến đồng phạm về tội giết người. Nhưng tại phiên tòa sơ thẩm ngày 20.3.1980, anh Chiến không nhận tội, cho rằng bị ép cung. Mặc dù vậy, TAND tỉnh Tiền Giang vẫn tuyên buộc Chiến tội đồng phạm giết người, phạt tù chung thân.

Anh Chiến nhớ lại: “Khi ra tòa tôi đã phản cung nhưng Viện kiểm sát không chấp nhận và tòa cũng tuyên buộc như Viện kiểm sát. Không còn biết cách nào, tôi đành theo số phận và không kháng án. Sau nhiều lần được xét giảm án, ngày 21.8.1995 tôi được trả tự do. Tính tổng cộng từ khi bị bắt giam và chấp hành hình phạt tù chung thân đến khi được thả ra là 16 năm 3 tháng, chính xác là 5.929 ngày”.

Khi ấy, anh Chiến là một trai làng mới lớn, trình độ hiểu biết không cao (mới học hết lớp 2), nên gần như không hiểu rõ quy định của pháp luật.

Hơn nữa, thời ấy ngành tư pháp, tố tụng còn nhiều hạn chế nên khi tòa tuyên án, anh cũng đành chịu, không hề biết "kháng án" hay "nhờ luật sư bào chữa" là gì.

Chúng tôi tự hỏi, nếu thời điểm ấy, với tội danh giết người, tòa tuyên án tử hình và anh Chiến phải thi hành án thì giờ đây, người đàn ông này, cùng 1 vợ và 2 đứa con, có còn ngồi trò chuyện rôm rả với PV Thanh Niên Online. Và cái án oan mà anh Chiến phải gánh chịu, sau này mặc dù được minh oan, liệu có còn bao nhiêu ý nghĩa...

Hung thủ sa lưới, người ngay vẫn trầy trật minh oan


Mặc dù biết mình bị oan, nhưng anh Chiến đành âm thầm chấp nhận hình phạt, cải tạo tốt để được tha tù trước thời hạn. Bất ngờ, hung thủ Trần Văn U sa lưới, anh Trần Văn Chiến mới có cơ hội đòi lại lẽ công bằng. Nhưng con đường minh oan cũng lắm trầy trật, gian nan.

Hung thủ bất ngờ sa lưới

Sau hơn 16 năm ngồi tù, được giảm án nhiều lần, anh Chiến ra tù. Khi ấy, anh Chiến cũng vẫn âm thầm chịu đựng nỗi oan "giết người", thật tình anh không hề nghĩ đến chuyện kêu oan. Thế nhưng, lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát, Trần Văn U bất ngờ sa lưới.

Thực sự, có lẽ vụ oan án đã chìm vào quên lãng nếu như Trần Văn U không sa lưới. Hơn 2 năm sau ngày anh Chiến ra tù, ngày 24.10.1997, U bị bắt và khai chỉ một mình U giết ông Phan Văn Sên.

Với diễn biến mới, tại bản án tái thẩm ngày 4.6.1998, TAND tối cao tuyên hủy án sơ thẩm của TAND tỉnh Tiền Giang và trả hồ sơ, yêu cầu điều tra, xét xử lại theo trình tự sơ thẩm.

Tuy nhiên, ngày 15.10.1998, kết luận điều tra của cơ quan công an vẫn xác định Chiến và U đồng phạm giết người.

Ngày 29.2.2000, Viện KSND tỉnh Tiền Giang tiếp tục truy tố Chiến và U về hai tội giết người và cướp tài sản.

Ngày 5.7.2001, một lần nữa TAND tỉnh Tiền Giang đưa vụ án ra xét xử sơ thẩm và đã tuyên phạt Trần Văn U tù chung thân.

Riêng Trần Văn Chiến do “chứng cứ không vững chắc” và căn cứ vào “niềm tin nội tâm”, tòa tuyên Chiến “không phải chịu trách nhiệm hình sự về tội giết người” thay vì phải tuyên là “không phạm tội giết người”. Giải thích về việc tuyên án như trên, chính Viện KSND huyện Gò Công Đông trong phiên trả lời chất vấn trước HĐND huyện đã trả lời bằng văn bản như vậy.

Rõ ràng, về lý, chính những quan tòa phiên xét xử trên cũng cảm thấy “chứng cứ không vững” và về tình, họ đã cảm nhận được nỗi oan khiên mà anh Chiến chịu đựng.

Chờ 7 năm để chính thức được minh oan

Thế nhưng, Viện KSND tỉnh Tiền Giang không đồng ý, gửi kháng nghị yêu cầu TAND tối cao xét xử phúc thẩm.

Vậy là ngày 12.4.2002, Tòa phúc thẩm TAND tối cao tại TP.HCM đã đưa vụ án ra xét xử lại và quyết định giữ nguyên hình phạt tù chung thân đối với Trần Văn U về tội giết người, cướp tài sản đồng thời đình chỉ xét xử phúc thẩm đối với Trần Văn Chiến. Cũng tại phiên tòa phúc thẩm, Viện KSND tối cao đã rút kháng nghị đối với anh Chiến, nên tòa tối cao tuyên đình chỉ xét xử phúc thẩm vì không có căn cứ, cũng có nghĩa là Trần Văn Chiến đã bị tù oan.
Anh Tiến và tuổi xuân bị cướp
Sau khi được “trắng án”, anh Chiến làm đơn yêu cầu các cơ quan tố tụng của Tiền Giang phải công khai xin lỗi và bồi thường thiệt hại tinh thần và vật chất cho anh theo Nghị quyết 388.

Lúc đầu, anh Chiến đòi bồi thường hơn 800 triệu đồng. Nhưng sau nhiều lần thương lượng, đến cuối năm 2004, TAND tỉnh Tiền Giang đã thỏa thuận được mức bồi thường là 252,7 triệu đồng, đồng thời cử người tới địa phương nơi anh Chiến cư ngụ để họp dân công khai xin lỗi và minh oan cho đương sự.

Theo tìm hiểu của Thanh Niên Online, trong vụ án oan của anh Chiến, ngoài việc anh được minh oan, bồi thường và xin lỗi trước dân, thì trách nhiệm của những người đã tạo ra oan án này lại chưa được xem xét đến.

Khi thụ án chung thân, Trần Văn Chiến thụ hình ở Tiền Giang một thời gian thì được đưa lên trại Chí Hòa (TP.HCM) rồi ra trại Gia Trung (Gia Lai).

Hơn 16 năm dài đằng đẵng, gia đình anh vì quá nghèo nên không thể thăm nuôi. Nhưng may mắn cũng ở đây, vào những năm sắp ra tù, trong quá trình đi lao động bên ngoài, anh Chiến làm quen và lấy vợ ở huyện Mang Yang, tỉnh Gia Lai.

Lúc đầu, vì thân phận tù đày, gia đình bên vợ phản đối anh Chiến quyết liệt. Nhưng rồi mọi việc cũng xuôi chèo mát mái, anh Chiến đưa vợ về Tiền Giang.

Ngày về quê, không ruộng, không nhà, cuộc sống vợ chồng anh hết sức vất vả. “Nhưng trong cái rủi có cái may. Khi sự việc oan ức của tôi được báo chí đăng tải, một Việt kiều sống ở Mỹ đọc được, thương cảm, gửi tiền giúp tôi cất được căn nhà và sau đó bà nhận tôi làm con nuôi cho tới giờ”, anh Chiến chia sẻ.

Hiện nay vợ chồng anh đã có 2 con. Con trai lớn 18 tuổi, đã bỏ học đi làm thuê, đứa con gái thì đang học lớp 8. Nhà 4 miệng ăn nhưng chỉ có 2 công rẫy, nợ luôn gối đầu. Vì vậy gia đình anh phải làm thuê mướn quần quật suốt năm.

Đã vậy, nhà nghèo, mà mấy năm gần đây anh Chiến bị mắc bệnh tim. Mỗi tháng anh phải lên TP.HCM khám bệnh một lần và tốn vài triệu đồng, trong khi thu nhập của gia đình anh hết sức bấp bênh.

Căn nhà của anh nhìn bên ngoài khá khang trang, nhưng bên trong lại không có được một cái ghế để khách ngồi. Anh Chiến tự nhận: “Ở xóm này gia đình tôi nghèo nhất”.

Ngẫm lại, chuyện anh Chiến được minh oan và vẫn là một người đàn ông lương thiện từ trước đến giờ, chính là điều may mắn nhất...
Hoàng Phương
Thanh Niên online
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20131114/nhung-vu-an-oan-thau-troi-xanh-ky-1-neu-lo-tu-hinh-thi-sao-day.aspx

Thứ Bảy, 9 tháng 11, 2013

Lại Thêm 8 người bị giam oan ở Bắc Giang

Tám công dân bị giam oan cùng thời điểm xảy ra vụ án Nguyễn Thanh Chấn năm 2003-2004. Một người đã chết trước khi được tuyên vô tội.

Luật sư Hà Đăng (Đoàn Luật sư Hà Nội), cho biết đó là vụ trộm cắp tượng, cổ vật ở nhiều đình, chùa trên địa bàn tỉnh Bắc Giang trong khoảng thời gian từ tháng 6/2001 đến tháng 7/2003. Cơ quan tố tụng tỉnh Bắc Giang cáo buộc 8 người gây ra hàng loạt vụ trộm cắp này.
thinh-250-5353-1383970669.jpg
Ông Dương Phúc Thịnh.
Ông Dương Phúc Thịnh (một trong 8 người bị cáo buộc) cho biết việc bị tạm giam gần 1.000 ngày ở trại giam Kế (tỉnh Bắc Giang) và liên tục phải dự các phiên tòa vẫn ám ảnh ông đến bây giờ. Đang là nghệ nhân cây cảnh đắt khách, ông Thịnh bỗng dưng bị bắt tạm giam. “Có lẽ chưa có vụ án nào mà lúc ra tòa, cả 8 “đồng phạm” đều không hề quen biết nhau như thế. Tôi bị đánh đập đủ kiểu, bị ép ký vào lời khai soạn sẵn”, ông Thịnh nhớ lại.
Trải qua 3 phiên tòa, các HĐXX vẫn không thể buộc tội ông Thịnh cùng những “đồng phạm” vì thiếu chứng cứ. Tại phiên tòa lần thứ 4 diễn ra vào tháng 6/2006, TAND tỉnh Bắc Giang tuyên cả 8 bị cáo vô tội và trả tự do ngay tại tòa. Nhưng trước đó, ông Phan Hữu Hường đã chết bất thường trong trại tạm giam Kế với kết luận bị bệnh.
Sau khi được tạm tha năm 2006, suốt 2 năm, 7 công dân bị truy tố oan phải gõ cửa các cơ quan công quyền tỉnh Bắc Giang và cấp trung ương để yêu cầu xin lỗi, bồi thường theo quy định của pháp luật. Tuy nhiên, phải đến tháng 7/2008, VKSND tỉnh Bắc Giang mới tiến hành xin lỗi các công dân trên ở nơi cư trú và thỏa thuận mức bồi thường.
Khi ký nhận tiền ở VKSND tỉnh Bắc Giang, ông Thịnh được biết mọi người được bồi thường theo Nghị quyết 388 lúc bấy giờ, lấy mức lương tối thiểu là 600.000 đồng một tháng. Mỗi người được nhận mấy chục triệu đồng bồi thường cho hơn 2 năm bị giam oan. "Tôi kiện ra TAND quận Long Biên (Hà Nội) thì mức bồi thường mới được thỏa thuận là 300.000 đồng một ngày. Tổng số tiền tôi được bồi thường là 300 triệu đồng, cao nhất trong 7 người”, ông Thịnh nhớ lại.
Tuy nhiên, số tiền ấy không đủ bù đắp cho uy tín đã mất, vốn liếng gây dựng trước đây không còn, sức khỏe giảm sút nghiêm trọng sau những trận đòn đau. Đặc biệt, sau khi trở về, vợ chồng ông đã ly hôn vì những nghi kỵ, thiếu cảm thông.
“Mình là người đàng hoàng nhưng giờ đi làm ở đâu người ta cũng rỉ tai bảo nhau:thằng này đi tù về nên làm việc gì cũng khó. Tòa án đã tuyên vô tội, viện kiểm sát cũng tổ chức xin lỗi rồi nhưng cái “án” bị giam 1.000 ngày không sao gột rửa được”, ông Thịnh nói và cho biết những công dân khác “dính” tới vụ việc đó cũng khốn khổ như ông.
Có một điểm trùng hợp giữa vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn (thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang) bị kết tội “Giết người” và 8 công dân bị truy tố oan trong vụ trộm cắp cổ vật là trong các phiên tòa do TAND tỉnh Bắc Giang xét xử, họ đều nói bị ép cung, dùng nhục hình trong quá trình bị giam giữ, lấy lời khai.
Bên lề Quốc hội ngày 8/11, một chuyên gia tư pháp cho rằng việc điều tra, truy tố, xét xử ông Nguyễn Thanh Chấn và truy tố oan 8 công dân trong vụ trộm cắp cổ vật diễn ra trong cùng khoảng thời gian từ năm 2003-2004.
“Có thể cùng một ê-kíp điều tra, truy tố, xét xử. Điều đó cho thấy năng lực của nhiều cán bộ cơ quan tố tụng, xét xử tỉnh Bắc Giang thời gian đó có vấn đề. Tôi cho rằng ngoài xem xét trách nhiệm của những người liên quan, còn phải xem xét lại các vụ án đã được những người này xét xử, tuyên án và đang bị người dân khiếu kiện, kêu oan” - chuyên gia này nói.
Theo VNExpress
http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/them-8-nguoi-bi-giam-oan-o-bac-giang-2907855.html

Bức Thư Gửi Vợ Của Người 10 Năm Tù Oan Và Lời Tố Cáo Sự Thật

Vợ chồng anh Chấn nghẹn ngào trong ngày đoàn tụ
Sau khi bị các cấp tòa xử án chung thân, anh Nguyễn Thanh Chấn và gia đình đã liên tục gửi những lá đơn kêu oan. Đây là một trong những bức thư cảm động mà anh viết cho vợ là chị Nguyễn Thị Chiến và các con từ trong trại giam. Trong thư, anh vẫn khẳng định với vợ và các con là mình oan, và gia đình cần giúp anh để có ngày tự do.

Dưới đây là bức thư anh Chấn gửi cho vợ con.

"Chiến của anh cùng các con muôn vàn nhớ thương!

Đêm nay, khi tất cả các anh em trong buồng đã và đang chìm vào giấc ngủ. Anh không sao ngủ được, trong lòng nghĩ về mẹ của anh, về em, về các con mà hai dòng nước mắt anh tuôn rơi. Vậy nên, anh cầm bút ghi nhanh vài dòng về thăm em và các con.

Mở đầu tâm sự, anh chúc em luôn mạnh khỏe để chèo lái con thuyền cho tốt mà còn kêu oan cho anh nữa.

Bây giờ, em sơ qua tình hình gia đình cho anh được biết với nhé, có gì thay đổi nhiều không? Các con vẫn làm ăn tốt cả chứ? Nhất là con dâu của bố thế nào? Hãy tâm sự cho anh biết với nhé? Còn Thế Anh (con út của anh Nguyễn Thanh Chấn - PV) con có học giỏi không đấy? Hãy cố gắng ngoan ngoãn, chăm học và nhất là phải học thật giỏi vào đấy nghe chưa? Đừng bao giờ để bố phải thất vọng. Bố nhớ con nhiều!

Em ơi, bây giờ anh rất đau khổ và buồn chán không biết bao giờ mới hết được cảnh khổ này hả em? Dù một ngày, hay một giờ anh cũng rất nhớ em. Không biết bao giờ vợ chồng mới được sum họp. Để có được những ngày tháng sum vầy cùng gia đình ăn cơm bên đàn con ngoan của chúng mình hả em? Thôi thì thôi, cái gì nó đến thì đã đến rồi, anh chỉ mong em ở nhà cố gắng thật nhiều và nghĩ ít thôi, vì em còn phải kêu oan cho anh nữa chứ. Còn anh ở đây cũng vậy, ngày đêm anh làm đơn kêu oan khi nào được thì thôi.

Chiến của anh!

Hai chúng mình đã lấy nhau được hai chục năm nay rồi và đã có những đứa con ngoan và nay lại có thêm cả con dâu và một đứa cháu nội nữa. Anh chưa bao giờ để em phải buồn và lo cho anh như lúc này đây, đúng vậy không em? Anh thật có lỗi với em và các con. Anh thật là một người chồng không tốt đúng không? Anh nói thế đúng hay sai thì em đừng để ý nhé. Bây giờ đầu anh nhiều lúc như muốn nổ tung ra vì không sao chịu nổi những việc oan ức trong lòng mình. Nhưng thôi em ạ, trong những năm tháng ở đây, anh sẽ cố gắng tĩnh tâm lại dần dần, rồi sẽ có những suy nghĩ khác em hiểu không?

Trong lòng anh bây giờ chỉ mong sao em luôn mạnh khỏe, để đối đầu với những sóng gió cuộc đời, khi không có anh ở nhà và bên cạnh em. Vì vậy, em phải thật cứng rắn và can đảm lên. Anh biết vợ anh là người mạnh mẽ và đầy nghị lực. Còn anh bây giờ chỉ biết chờ đợi mà thôi và chờ đợi một sự phán xét công minh của pháp luật.

Anh sống trong môi trường này thì đầy khắc nghiệt và nhiều cái bức xúc là vì sống giữa bao người bản xứ mang trên mình nhiều tội trạng khác nhau. Họ là những con người thật vì họ có tội. Còn anh là con người phải làm theo cơ quan nhà nước mà nói dối pháp luật nên phải nhận lấy cái chết mà họ lại cứ hành hạ anh, như anh ra tòa thì em biết. Anh cứ ngậm ngùi phải ôm lấy nỗi oan tày đình này. Thế thì tất cả là tại anh ngu, anh dại. Chả lẽ số phận kiếp người của anh là vậy, tất cả mong em hiểu.

Còn giờ ở trong cái trại này có hàng nghìn người, mỗi người một tỉnh mà không ai giống ai nên nó phức tạp lắm em ạ. Nhưng thôi, anh nói sơ qua để em biết vậy. Còn anh lúc này vẫn phải âm thầm chịu đựng. Tính anh thì em biết đấy, họ phát quần áo, chăn màn anh không lấy, họ bắt viết Bản kiểm điểm thì anh viết “Tôi không có tội với lại tôi không giết người, tư tưởng không yên tâm…” còn mọi cái cũng không có gì vi phạm.

Mình trình bày, họ bảo ở đây chúng tôi không có quyền giải quyết, anh gửi đơn, tất cả giấy tờ chúng tôi gửi đi rồi. Còn anh bảo không nghĩ, không nghĩ sao được… Mà bây giờ nghĩ cái gì, chỉ trách sao có đội ngũ điều tra mất hết lương tâm, làm việc tắc trách. Họ chỉ cần thăng chức vì họ có quyền chức, sao mà công quyền, chức quyền bức cung, ngụy tạo chứng cứ, họ bắt anh phải làm theo, họ đã “hình sự hóa”, họ “đạo diễn” để phá án để rồi kết tội oan cho anh.

Anh chỉ nghĩ một điều, mình không giết người sao mà lại cứ để người ta hành hạ đến bao giờ. Chả nhẽ lại nhận để lấy tiền kêu oan à? Nhưng thôi, anh nói vậy thôi để em biết. Bản thân anh phải gắng chịu đựng sai lầm của cơ quan nhà nước, còn sống ngày nào thì vẫn cứ kêu, nếu ông trời bắt chết thì phải chịu, như hôm ra Tòa, anh xin chết mà cũng chẳng được. Có gì đúng sai em bỏ qua cho anh.

Còn anh chỉ lo cho em và các con ở nhà, hãy giữ gìn sức khỏe cho tốt, làm ăn buôn bán gặp nhiều may mắn. Trong cuộc sống vững chắc tay chèo để lái con thuyền tới đích.

Thôi khuya rồi, anh dừng bút, hẹn thư sau anh sẽ viết nhiều hơn. Ngày mai anh phải đi làm, em thông cảm. Bố thương nhớ các con nhiều.

TB: Em và các con động viên, trông nom bà thay anh nhé.

Thương nhớ vợ của anh!

Bố của các con

Nguyễn Thanh Chấn

trích nguồn từ báo giáo dục
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Vu-an-oan-La-thu-dam-nuoc-mat-ong-Chan-gui-cho-vo-tu-trai-giam/324522.gd

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Nhà Vệ Sinh Trị Giá Hơn 1 Tỷ Đồng / 1 Cái Ở Việt Nam

Nhiều độc giả bày tỏ lo ngại, chủ trương xây dựng nhà vệ sinh 'dát vàng' của Hà Nội có thể bị quá tải trong tương lai. Một phần vì nhu cầu thử một lần cho biết, phần vì quá hiện đại mà vào không muốn ra.

Ông Nguyễn Mạnh Cường, Giám đốc Ban quản lý chỉnh trang đô thị Hà Nội cho biết, hiện nay nhu cầu vệ sinh công cộng ở Hà Nội rất lớn, trong lúc cơ sở hạ tầng phục vụ lại thiếu và yếu.


Chính vì vậy, Ban quản lý đã được Phó Chủ tịch UBND Thành phố Nguyễn Văn Khôi ký quyết định ngày 31/10, đầu tư 14 nhà vệ sinh công cộng với tổng mức đầu tư 15 tỷ đồng. Toàn bộ chi phí lấy từ tiền ngân sách của thành phố.

Ông Cường lý giải, xét về giá trị thực tế, một nhà vệ sinh không thể lên tới tiền tỷ mà rơi vào tầm khoảng 300-350 triệu đồng. Tuy nhiên, để làm nhà vệ sinh công cộng thì chi phí này tăng lên cao gấp nhiều lần (tùy vị trí xây dựng).

Một quan chức khác của Hà Nội trả lời báo chí: "Một tỷ một nhà vệ sinh thì cũng phải xem chất lượng nó như thế nào. Hà Nội là thủ đô của cả nước không thể có một nhà vệ sinh 'úi xùi' được. Ít nhất nó cũng phải được trang bị hiện đại, đảm bảo mỹ quan đô thị".

Vị quan chức này còn cho biết, trong thời buổi trượt giá như hiện nay thì con số đó không phải là nhiều.

Nhà vệ sinh... 5 sao?

Không phản đối chủ chương có nhiều nhà vệ sinh công cộng, nhất là với một thủ đô lớn của cả nước thì nhà vệ sinh với thiết bị hiện đại, đảm bảo mỹ quan có thể chia sẻ được. Tuy nhiên, độc giả Đỗ Minh cho rằng, Thành phố Hà Nội cần phải công khai bản thiết kế để dân biết và phải cho đấu thầu công khai, minh bạch.

"Với sắt xây dựng Hòa Phát, xi măng Bỉm Sơn, thiết bị của Linax, gạch lát nền do Việt Nam sản xuất tương đối xịn với 4 nhà vệ sinh diện tích 60 m2... chỉ cần 300 triệu đồng/căn các nhà thầu đã tranh nhau nhận. Nếu để đấu thầu công khai và cho tư nhân xây thì với 15 tỷ đồng có thể xây được 40 nhà vệ sinh chứ không phải 14 chiếc. Định xây theo tiêu chuẩn 5 sao để so sánh với Tokyo hay Singapore hay sao? Lại thêm một dự án tai tiếng và làm nghèo đất nước", độc giả này viết.

Trong khi Hà Nội vừa ra mắt căn hộ mẫu nhà ở xã hội cho người thu nhập thấp với diện tích 35,8m2, 47,7m2, 56,6m2 và 57,6m2. Tương ứng với giá từ 310 triệu đồng trở lên cho mỗi căn hộ. Nhiều độc giả băn khoăn nhà vệ sinh này có giá gấp 3 lần một căn nhà ở xã hội.

"Nhà vệ sinh bằng kim loại này chắc là kim loại quý 15 tỷ, 14 nhà vệ sinh tương đương khoảng 50.000 USD/cái. 1 nhà vệ sinh nó cũng xấp xỉ bằng 3 cái nhà xã hội giá rẻ (310 triệu/1 căn). Quá nhiều tiền và lãng phí", độc giả Tran băn khoăn.

Con số này khiến độc giải Tran Thanh Hai lo lắng: "Bảo sao ngân sách không bội chi. 1 tỷ một nhà vệ sinh, chi phí xây dựng nhà vệ sinh của các khách sạn 5 sao tại Hà nội cũng không đến mức giá đấy".

Đó cũng là ý kiến của độc giả Tonnuhalinh1993, "nếu kiểm toán thanh tra theo đơn giá Hà Nội thời điểm này, nhà cấp 3 trang thiết bị hiện đại đồ liên doanh giá bây giờ 15 triệu/m2 là hết cỡ".

Độc giả Ktsphamthithuong999 nhanh nhảu: "Cho tôi làm 5 triệu/m2 là ok, đẹp không thể chê vào đâu được mà đã có lãi rồi đấy. 15 tỷ thì nhà vệ sinh đủ dùng cho hết mấy quận nội thành với thiết bị vệ sinh cực tốt".

Độc giả Duy Đông lý giải: "Chắc nhà vệ sinh này phải đền bù giải phóng mặt bằng hoặc là được chuyển giao công nghệ từ sao hỏa"?

Tính năng siêu việt?

Tuy nhiên, ai cũng biết rằng hiện nay nhu cầu vệ sinh công cộng ở Hà Nội rất lớn, trong lúc cơ sở hạ tầng phục vụ lại thiếu và yếu. Xây nhà vệ sinh tiền tỉ thực ra cũng vì đáp ứng nhu cầu, nguyện vọng của người dân Thủ đô chứ cũng chẳng phải vì riêng cá nhân ai.

"Dân cứ kêu ca về văn minh đô thị thì đây có ngay WC tiền tỷ", độc giả Sài Sang nói.

Đó là chưa kể tới những tính năng siêu việt, thiết bị hiện đại, nhà vệ sinh thông thái được độc giả Quôc Huy tưởng tượng:

"Mọi người không cập nhật thông tin gì cả, nhà VS này hiện đại lắm. Có ti vi, điều hòa nè, thiết bị tự động vệ sinh cho người đi. Cảm ứng tiên tiến tự động tính toán lượng chất thải mỗi người đi để tính tiền, đồng thời phân tích thành phần chất thải để tiên đoán sức khỏe mỗi người. Cuối tháng nó còn gửi báo cáo tổng hợp dựa trên những phân tích đó về Sở Y tế, Sở TNMT... để những cơ quan này có những quyết sách đúng đắn về vấn đề dân sinh, môi trường. Và cuối cùng quan trọng nhất là nó "dát vàng" các bác ạ!".

Độc giả Minh chốt lại: "Nhà vệ sinh bằng kim cương".

Không căn ke số tiền tỷ xây một cái nhà vệ sinh, nhiều độc giả có góc nhìn kinh tế, chia sẻ hơn với chủ trương của Hà Nội.

Độc giả Dân đã lý giải "vì đó là Thủ đô... nên nhà vệ sinh giá cao như vậy cũng là hiển nhiên". Vì biết đâu, tới đây lượng khách thăm quan du lịch tại Hà Nội lại tăng đột biến nhờ những nhà vệ sinh "dát vàng" này.

"Ước mơ được đến Thủ đô để được một lần đi toilet dát vàng xem nó khoái cảm như thế nào", độc giả Dang Duyz bày tỏ. Đó cũng là tâm nguyện của độc giả Khang "đến Hà Nội việc đầu tiên là phải chui vào nhà vệ sinh này tè cái, đến Hà Nội mà chưa vào nhà vệ sinh này coi như chưa đến Hà Nội".

Nhưng độc giả Lê Bang kiến nghị, "đến lúc đó Hà Nội cũng cần có giải pháp để chống cảnh ùn tắc, xếp hàng mua tem phiếu như thời bao cấp vì lượng người chờ đến lượt được vào nhà vệ sinh "dát vàng đi một lần cho biết có nguy cơ tăng đột biến".

Lãng phí

Cũng giống những dự án khác, độc giả Nguyễn Nhật Linh đặt câu hỏi "1 nhà vệ sinh hơn 1 tỷ đồng! Tiền ở đâu ra? Ngân sách thành phố từ đâu có?". Theo giải thích của Hà Nội, toàn bộ số tiền này đều được đầu tư từ ngân sách, nghĩa là từ tiền thuế của dân. "Như vậy, Hà Nội chẳng khác nào như cái lò đốt tiền", độc giả Ba Lém lo lắng.

Nhất là trong bối cảnh cả nước đang kêu gọi tiết kiệm, chống lãng phí thì "Hà Nội xây nhà vệ sinh tiền tỉ để kinh doanh lấy tiền núi nhưng tại sao lại lấy tiền ngân sách để đầu tư?", độc giả Xì thắc mắc.

Liệu đây có phải là hiệu ứng của hội chứng tiền tỉ đang diễn ra tại Hà Nội suốt thời gian gần đây. "Nhức nhối quá. HN làm gì cũng đắt. Khoảng hơn 2 nghìn mét đường ở HN trị giá hơn 2 nghìn tỉ, suy ra 1m đường tương đương 1 tỉ. Bây giờ 1 buồng vệ sinh trị giá 1 tỉ", độc giả Người quan sát cho hay.

Nhất là khi, rất nhiều nhà vệ sinh của Hà Nội làm từ lâu nhưng không được sử dụng hết công suất, dân vẫn đái đường thậm chí đại tiện bậy... Chẳng hạn khu cuối đường Hùng Vương, Hà Nội, có 4-5 nhà vệ sinh công cộng, nhưng đoạn này nước tiểu vẫn chảy thành sông, ai đi qua cũng phải bịt mũi.

Nhà vệ sinh thứ nhất: đầu Hàng Cháo cách vài bước chân, cách nhà vệ sinh này một chút trong ngõ phố Hàng Cháo, một nhà vệ sinh nữa; ở bãi Tập Kèn, cách đường Hùng Vương mấy chục mét là một nhà vệ sinh luôn đóng, cách nhà vệ sinh này một đoạn hơi xa là các nhà vệ sinh của chợ Ngọc Hà... Nhưng Hà Nội không có hướng dẫn chu đáo nên người dân không nhìn thấy.

Các nhà vệ sinh đều bán vé thu tiền kinh doanh (không phải ít), nhất là Hà Nội không tổ chức phạt khi vi phạm nên người ta cứ bạ đâu tè đó.

Vì lẽ đó, độc giả Vietha cho rằng: "Thay vì đầu tư xây dựng nhà vệ sinh tiền tỷ, việc đầu tiên Hà Nội nên rà soát lại hệ thống nhà vệ sinh rất nhiều đã có trong lịch sử, sửa sang lại, chứ không lãng phí "dát vàng" phản cảm... Rất có thể để tư nhân kinh doanh dịch vụ này, còn nhà nước thì không nên thu tiền", độc giả này nêu ý kiến.

Xuân Tùng
 báo Đất Việt

Dân Phòng - Côn đồ như giang hồ



Kênh Truyền Hình Discovery Mỹ làm phim về giao thông Việt Nam

Giao thông Việt Nam kinh khủng

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Còn Nhiều Vụ Oan Sai Như Vụ Ông Chấn

Sau nhiều ngày sống trong tủi nhục với các tội giết người, cướp tài sản và hiếp dâm, một cán bộ xã đã được minh oan khi hung thủ thật sự lộ diện.

Việc ông Nguyễn Thanh Chấn ngụ tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, Bắc Giang vừa được trả tự do sau hơn 10 năm thụ án vì bị cho là hung thủ sát hại chị hàng xóm, một lần nữa gây rúng động dư luận. Trước ông từng có nhiều người khổ sở, gia đình tan nát chỉ vì sai sót của các cơ quan tố tụng.

Ông Bùi Minh Hải là cán bộ thống kê xã Long Tân, huyện Nhơn Trạch, Đồng Nai. Chiều tối 24/1/1998, ông ra thị trấn Long Thành đi dự tiệc tất niên với bạn nên mang luôn chiếc đồng hồ hiệu Seiko của con đi sửa. Trên đường quay về nơi làm thêm buổi tối ở Công ty Halin, trong khu công nghiệp Nhơn Trạch, do say rượu nên ông té ngã và làm rơi chiếc đồng hồ bên vệ đường sát vườn điều ở xã Phước Tiền.

Sáng hôm sau, ông quay lại tìm chiếc đồng hồ nhưng không thấy. Cũng trong thời điểm ấy, người dân phát hiện thi thể của chị Dung bị giết hại trong tình trạng trên người có nhiều vết đâm, áo bị vén lên ngực. Gần hiện trường vụ án, cơ quan điều tra thu giữ được chiếc đồng hồ Seiko. Chiều cùng ngày, ông Hải bị cảnh sát bắt giữ vì bị tình nghi là thủ phạm giết chị Dung và giấu xác nạn nhân gần nơi chiếc đồng hồ bị đánh rơi.

bui-minh-hai-7414-1383705216.jpg
Ông Bùi Minh Hải trong lần ra tòa.
Suốt quá trình điều tra và xét xử, ông Hải một mực kêu oan và đưa ra các bằng chứng ngoại phạm. Nhưng đến tháng 11/1998, trong phiên xét xử sơ thẩm của TAND tỉnh Đồng Nai, VKSND cùng cấp khẳng định ông Hải chính là thủ phạm trong vụ giết người, cướp của, hiếp dâm và đề nghị mức án tử hình với bị cáo. Tuy nhiên, tòa đã tuyên phạt ông Hải mức án tù chung thân.

Gia đình ông Hải tiếp tục kêu oan vì có nhiều nhân chứng xác định thời điểm xảy ra vụ án ông này đang đi nhậu cùng bạn bè. Thời gian ông chờ xử phúc thẩm, trên địa bàn huyện Nhơn Trạch tiếp tục xảy ra vụ án giết người hiếp dâm mà nạn nhân là một bé gái. Quá trình điều tra, cơ quan chức năng bắt giữ thủ phạm Nguyễn Văn Tèo. Người này còn thừa nhận là hung thủ hãm hại chị Dung hồi tháng 1 năm 1998.

Ngay sau đó, VKSND tỉnh Đồng Nai đã ra quyết định trả tự do cho ông Hải. Vài tháng sau, vụ án được xem xét lại theo thủ tục phúc thẩm, ông Hải mới được tòa xác định là vô tội. Cơ quan tố tụng tỉnh Đồng Nai đã tổ chức xin lỗi công khai và bồi thường oan sai cho ông Hải.

Bi kịch hơn, trong một vụ án khác, ông Trần Văn Chiến (quê Tiền Giang)đã phải ngậm đắng nuốt cay chấp hành bản án chung thân về tội Giết người. Cho đến khi được mãn hạn trở về thì hung thủ thực sự của vụ án mới lộ diện.

Tai họa bỗng dưng ập xuống gia đình ông Chiến vào một ngày giữa tháng 5/1979, khi vị trưởng công an xã Tân Điền, huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang bị giết. Hôm đó, ông Chiến đang ở cùng người thân thì nghe tiếng kêu thất thanh bên ngoài rồi thấy Trần Văn U, người cùng xã, chạy qua nói “tao vừa giết thằng Sên” rồi vụt mất. Tuy nhiên, 2 ngày sau ông Chiến cùng một số người khác trong xóm bị bắt với cáo buộc phạm tội giết người.

Cũng như quá trình điều tra, trong phiên xử sơ thẩm ngày 20/3/1980 của TAND tỉnh Tiền Giang, ông Chiến không nhận tội và khẳng định hung thủ của vụ án chính là Trần Văn U. Tuy nhiên, tên này bỏ đi biệt tích và không có cách nào chứng minh mình bị oan nên ông Chiến vẫn bị tòa tuyên mức án chung thân. Sau hơn 16 năm ngồi tù, đến tháng 8/1995 ông được tại ngoại.

Hai năm sau ngày ông Chiến ra tù, Trần Văn U - kẻ sát hại vị công an xã của gần 20 năm trước mới xuất hiện và bị bắt. Tại phiên tòa ngày 5/7/2001, U khai chỉ một mình gây án, không liên quan gì đến ông Chiến. Đến cuối năm 2004, ông Chiến được TAND tỉnh Tiền Giang công khai xin lỗi và đền bù oan sai.

Trong khi đó, anh Nguyễn Minh Hùng (quê Tây Ninh) được rửa oan sau 2 lần bị tuyên án tử hình vì cáo buộc vận chuyển trái phép 25 bánh heroin.Sau hơn 4 năm ròng rã kêu cứu, anh may mắn thoát tội chết khi kẻ cầm đầu đường dây vận chuyển ma túy phản cung, xin tòa tha tội cho anh. Trước đó, người này đã “khai bừa” khiến anh Hùng bị liên lụy, gia đình điêu đứng.

Năm 2003, công an truy quét một đường dây mua bán, vận chuyển 300 bánh heroin xuyên quốc gia tại tỉnh Tây Ninh. Anh Hùng bị bắt giam và quy kết là mắt xích trong đường dây này. Theo sổ giao hàng và lời khai của bà “trùm” cầm đầu đường dây, anh Hùng bị buộc tội về hành vi vận chuyển 25 bánh heroin.

Anh Hùng hạnh phúc trong ngày trở về từ "cõi chết". Ảnh: V. M.


Từ đó, anh bị cấp sơ thẩm 2 lần xét xử và tuyên tử hình cùng với 5 người khác. Phải đến phiên phúc thẩm lần 2 vào tháng 4/2007 thì con đường sống của anh mới thực sự hé mở. Tòa phát hiện các chứng cứ buộc tội anh có nhiều mâu thuẫn. Đặc biệt, khi đó kẻ đứng đầu đường dây, người từng kéo anh vào vòng lao lý mới phản cung. Bà ta một mực xin tòa minh oan cho Hùng với lý do trước đó khai không đúng sự thật và "không muốn phạm thêm tội ác nữa".

Cũng theo lời khai của bà này, cuốn sổ ghi số lượng, ngày giờ giao nhận hàng của mình đã bị bôi xóa, ghi thêm và trong đó có tên của Hùng ở phía dưới. Việc này là do một nữ điều tra viên của công an Tây Ninh làm. Người này còn khai nhận bị cán bộ điều tra mớm cung nên mới khai anh Hùng có tham gia vào đường dây.

Hơn ai hết hiểu nổi oan sai của chồng, vợ anh Hùng đã lặn lội khắp nơi để tìm các chứng cứ ngoại phạm cho anh. Trong đó có giấy xác nhận của một nhà nghỉ nơi vợ chồng anh trọ vào đúng ngày bị cáo buộc là đi giao heroin. Luật sư bào chữa cho Hùng cũng chứng minh được quá trình điều tra có nhiều điểm bất thường nên HĐXX khi đó phải tuyên hủy án sơ thẩm để điều tra bổ sung.

Cuối cùng, sau khi điều tra lại đến lần 3, công an tỉnh Tây Ninh vẫn không có đủ chứng cứ buộc tội đối với Hùng. Ngày 13/6/2008, anh được VKSND Tây Ninh phê chuẩn quyết định "tha bổng" sau hơn 4 năm đằng đẵng chờ đợi công lý trong trại giam và đối diện với bản án tử hình. Sau đó, anh Hùng được cơ quan chức năng công khai xin lỗi tại địa phương và bồi thường oan sai hơn 100 triệu đồng.

Hải Duyên
VNExpress

Lời kể chấn động của người ngồi tù oan suốt 10 năm

Tuyệt vọng khi ngồi tù vì án oan, ông Nguyễn Thanh Chấn đã lấy dây chun quần quấn quanh cổ, lấy bàn chải đánh răng vặn dây, siết cổ mình hòng tự sát. Hành động quẫn trí của ông được bạn tù ngăn cản. Và ngày 4/11, ông đã được trở về với gia đình...

Từ ngày ông Nguyễn Thanh Chấn (52 tuổi) ở thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, Bắc Giang được giải oan, được tạm đình chỉ thi hành án, trở về đoàn tụ với gia đình, nhà ông luôn tấp nập anh em, hàng xóm đến chia vui. Tuy nhiên, nỗi đau, nỗi ám ảnh của người phải chịu tù oan suốt 10 năm đâu dễ quên.

Ông Chấn chia sẻ: “Tôi vui mừng quá rồi, giờ đây không phải chịu điều tiếng nhục nhã như trước nữa. Cả đêm qua tôi không ngủ được đâu, hai vợ chồng chỉ ôm nhau mà khóc đến sáng. Cái án oan này khiến gia đình tôi mất đi nhiều thứ quá. Vợ con tôi đã phải chịu thiệt thòi nhiều thứ…”.

Trò chuyện với phóng viên, ông Chấn như đang trút nỗi uất ức, oan khuất của mình và gia đình trong suốt 10 năm đằng đẵng. Ông bộc bạch: “Vì suy nghĩ và lo cho tôi nhiều quá,, vợ tôi đã phải đi viện tâm thần điều trị trong nhiều năm. Cả 4 đứa con của vợ chồng tôi cũng bị tiếng oan của bố mà phải bỏ dở chuyện học hành”.
Ông Nguyễn Thanh Chấn trở về cuộc sống đời thường sau 10 năm khoác áo tù nhân
Ông Nguyễn Thanh Chấn trở về cuộc sống đời thường sau 10 năm khoác áo tù nhân
Lá đơn kêu cứu của vợ ông Chấn
Lá đơn kêu cứu của vợ ông Chấn

Ông Chấn nhớ lại, những ngày mới bị cơ quan chức năng tỉnh Bắc Giang bắt, truy tố tội “giết người” là những ngày ông sống trong nỗi sợ hãi tột cùng. “Lúc mới bị bắt, tôi không hề biết về mình phạm tội gì. Vì trước đó, hôm xảy ra án mạng, tôi còn ra giúp tại đám tang gia đình chị Hoan. Và cũng chính tôi là người đi chở quan tài chứ ai khác đâu”, ông thổ lộ.
Ông Chấn cũng thừa nhận chuyện ông bị ép cung. Ông còn nhớ rõ tên các cán bộ điều tra xét hỏi đã ép cung, đe dọa, bắt ông phải khai nhận tội dù ông liên tục kêu oan. “Ngày nào bị gọi lên tôi cũng nói rằng tôi không giết người, tôi bị oan, sao cán bộ cứ ép. Ngày nào cũng hỏi đau đầu, làm tôi hoang mang tư tưởng”, anh Chấn nhớ lại.

Theo anh Chấn, sau khi anh viết đơn tự thú theo sự hướng dẫn của điều tra viên, anh được chuyển lên Trại Kế, vào ở cùng buồng với Phạm Duy Hồng, một đối tượng phạm nhân “đầu gấu”. “Tôi mới vào đã bị hắn đánh cho một trận nhừ tử, dùng dép tát liên tiếp vào 2 mang tai, xong hắn bắt tôi hát, khi tôi nói rằng không biết hát thì lại bị thêm một trận đòn nữa với lý do “có thằng không học không biết chữ còn hát cho tao nghe được, còn mày thì không?”.
Người đàn ông tuổi ngũ tuần khóc trong vòng tay người thân
Người đàn ông tuổi ngũ tuần khóc trong vòng tay người thân

Theo lời kể của ông Chấn, ông đã phải thức suốt mấy đêm liền để tập diễn lại hành động giết người của mình. Dùng một người tù khác giả làm nạn nhân để tập bê, tập đâm bằng thìa, tập bao giờ cho thuần thục thì thôi. Sau đó, anh được di lý tới một ngôi nhà dân ở ngoài trại để quay phim thực nghiệm hiện trường trong một buổi sáng.

Ông Thân Ngọc Hoạt (SN 1958), người em “cọc chèo” với ông Chấn, kể lại, trong một lần đưa ra xét xử tại tòa án, ông Chấn có chỉ thẳng vào một kiểm sát viên tên Đ.T.V nói: “Ông V. kia, chính ông ấy hôm qua mang hồ sơ vào bắt tôi ký, tôi không ký còn đánh cả tôi”. Sau đó ông Chấn sụp xuống kêu oan tại tòa, rằng đã bị ép cung, bị cưỡng bức, nhưng phiên tòa vẫn tiếp tục xét xử.

Sau khi đi thực hiện án, phạm nhân Chấn được chuyển đến trại Minh Quang. Kể từ đó cuộc sống của ông là những ngày bĩ cực. “Trong tù đã nhiều lúc bĩ cực, nghĩ quẩn tôi đã tìm cách tự kết liễu đời mình. Tôi vốn nhà quê, nông dân nên không chịu được cảnh tù lao kham khổ. Đã có lần tôi tự lấy dây chun quần quấn lên cổ, rồi lấy bàn chải đánh răng tự siết cổ mình tự sát nhưng đã được 3 bạn tù ngăn lại nên vẫn còn sống và nhận được may mắn như bây giờ” - người đàn ông chịu án oan hơn một thập kỷ vẫn cho rằng mình đang may mắn.

Rồi đây, sau khi được cơ quan chức năng làm rõ việc oan trái, ông Chấn sẽ lại tái hoà nhập xã hội với tư cách một người công dân tốt, sống bù cho 10 năm tuổi trẻ kêu oan trong tù, xứng đáng với tình thương yêu của gia đình và chính sách pháp luật đúng đắn của nhà nước!
Quốc Đô - Xuân Thái
Dân Trí

Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Những Đề Toán Tiểu Học Làm Đau Đầu Người Lớn

Những đề toán dành cho học sinh tiểu học vô cùng oái oăm được đưa lên các diễn đàn mạng gần đây cũng khiến người lớn phải "lắc đầu" chào thua.

Đề Toán bạo lực

Thời gian này, cư dân mạng Việt đang đồng loạt chia sẻ những bức ảnh chụp một số đề toán được cho là dành cho học sinh tiểu học nhưng sai lệch kiến thức thực tế, có khuynh hướng bạo lực khiến cho nhiều người vô cùng băn khoăn.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Đề Toán "bạo lực" không phù hợp với lứa tuổi 


Vừa qua, một bức ảnh chụp câu hỏi toán "có khuynh hướng bạo lực" cũng đã được share đi tràn lan. Bài toán viết: "Bạn Võ Tiến Trung ở Quảng Nam mới 8 tuổi đã cùng cô chú đi đánh Mỹ, cứu nước. Một lần bạn Trung đã dùng lựu đạn diệt 7 tên Mỹ. Một lần khác, bạn ấy lại diệt 7 tên thám báo ác ôn và 3 tên Mỹ. Hỏi cả hai lần đó, bạn Trung đã diệt tất cả bao nhiêu giặc Mỹ và ác ôn?"

Đây vẫn chỉ là một bài toán lớp 2, thế nhưng trong đề bài lại nêu ra những vấn đề không hề phù hợp bởi tính bạo lực, giết chóc.

Không những vậy còn có những từ ngữ, khái niệm mà bất cứ học sinh lớp 2 nào cũng không thể hiểu hết được, như là "lựu đạn", "thám báo ác ôn".

Đơn thuần bài toán cũng chỉ là để thử thách cách làm phép tính cộng của học sinh, đưa những nội dung này vào, ai cũng cho rằng rất có thể sẽ ảnh hưởng không hề tốt đến các em nhỏ mới chỉ 6, 7 tuổi.

Đề Toán ‘tảo hôn’

Trên nhiều fanpage, trang cá nhân của nhiều cư dân mạng, "đề toán tảo hôn" được chia sẻ với tốc độ chóng mặt, kèm theo đó là hàng loạt bình luận ngạc nhiên, bất bình về sự bất hợp lý, phi thực tế của bài toán này.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Đề Toán "tảo hôn" xôn xao dân mạng 
Đề toán như sau: "Hiện nay Nam 4 tuổi, tuổi của bố gấp 4 lần tuổi Nam, tuổi của mẹ gấp 3 lần tuổi Nam. Hỏi bố Nam bao nhiêu tuổi, mẹ Nam bao nhiêu tuổi?".

Nếu đúng theo toán học, chỉ cần thực hiện phép nhân là có thể tính ra được tuổi của bố Nam là 16, mẹ Nam là 12. Vậy có nghĩa là mẹ sinh Nam năm... 8 tuổi và bố là 12 tuổi. Đây là một điều ai cũng hiểu rằng, hoàn toàn phi thực tế. 

Đề Toán lớp 1 lập lờ 

Đầu tháng 4, trên mạng xã hội xuất hiện một bài kiểm tra Toán lớp 1 giữa học kỳ II năm học 2012-2013 của học sinh tên V.B.N đã nhanh chóng nhận được sự chú ý của cộng đồng mạng. 
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Đề kiểm tra Toán lớp 1.  

Ngay sau đó, đề Toán này đã được dân mạng truyền đi với tốc độ chóng mặt và nhận được rất nhiều bình luận. Đa số các ý kiến đều tỏ ra bức xúc với cách ra đề của giáo viên.

Cụ thể, các thắc mắc được xoay quanh câu 1D với đề bài ra là tìm số lớn hơn 60 và nhỏ hơn 80. Như vậy, cả hai đáp án A (61) và B (70) đều đúng. Nhưng khi em học sinh này chọn đáp án A (61) thì bị giáo viên cho là sai và sửa lại là đáp án B.

Việc ra đề kiểu đánh đố trong câu 1C là “số 49 gồm” (4 và 9, 40 và 9) cũng gây nhiều tranh cãi. Nhiều thành viên cho rằng theo cách hỏi này của giáo viên, nếu học sinh chọn đáp án 4 và 9 vẫn có cơ sở.

Đề Toán lớp 2 "bá đạo"

Sau đó, một đề Toán được cho là của học sinh lớp 2 cũng khiến dân mạng tranh cãi "nảy lửa" bởi câu hỏi số 5 trong đề. Đa số các ý kiến đều cho rằng đề sai, đánh đố học sinh.

Bên cạnh đó, phần trả lời của học sinh ở câu hỏi số 4 cũng khiến dân mạng bật cười.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Đề Toán lớp 2 gây tranh cãi.  

Đề Toán đếm hình tam giác

Vừa qua, một đề toán đếm số hình tam giác được cho là của học sinh lớp 2 cũng tiếp tục khiến dân mạng đau đầu. Bài toán chỉ có phần lời giải và đáp số của người làm, cùng với phần chấm điểm của giáo viên và tranh cãi nổ ra khi phần nhận xét, cách chấm bài có điểm không hợp lý.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua


Đề bài đưa ra một hình tam giác, bên trong hình tam giác có vẽ thêm một đường song song với cạnh đáy và một đường kẻ vuông góc với cạnh đáy. Phần lời được trình bày bên cạnh hình vẽ như sau: “Trong hình có 3 hình tam giác, 3 hình tứ giác”. Tuy nhiên, câu trả lời trong hình bên có 3 hình tứ giác bị chấm là sai, thay vào đó là đáp án chỉ có một hình tứ giác.

Bức ảnh được chia sẻ với tốc độ chóng mặt và mở ra nhiều cuộc tranh cãi trong cộng đồng mạng. Nhiều dân mạng cho rằng mới nhìn vào hình vẽ là đã có thể dễ dàng thấy ngay có 3 hình tứ giác.

Dân mạng bức xúc vì cách chấm điểm của giáo viên trong đề Toán này.

Đau đầu bài Toán đếm số hình tam giác lớp 3

Những ngày gần đây, dân mạng lại tiếp tục đau đầu với một bài toán đếm số hình tam giác của học sinh lớp 3.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Bài Toán lớp 3 gây tranh cãi.  


Đề bài cho một hình ảnh với câu hỏi: Có bao nhiêu hình tam giác? Có 3 đáp án được đưa ra là 2; 3 và 4 hình. Nhìn sơ qua hình vẽ trong đề bài, ta dễ dàng đếm được có 4 hình tam giác.

Tuy nhiên, có 2 hình tam giác nhỏ ghép với nhau tạo thành hình tam giác lớn hơn như vậy sẽ có phương án là 5 hình tam giác. Điều đặc biệt là tam giác lớn này có 1 trục thẳng ở giữa, ngăn cách 2 tam giác nhỏ.

Đây trở thành “nút thắt” đưa dân mạng đến cuộc “khẩu chiến” chưa có điểm dừng. Nhiều bạn cho rằng, tam giác lớn vẫn được tính là 1 hình và tổng số tam giác trong hình đã cho là 5.

Từ đây, các bạn ấy kết luận rằng, người ra đề đã… in thiếu đáp án. Một số bạn khác lại dựa vào định nghĩa hình tam giác trong toán học để chứng minh hình tam giác lớn không phải là hình tam giác vì “không có hình tam giác nào có trục dọc ở giữa".

Đề Toán lớp 4 mập mờ

Cách đầy không lâu, một đề Toán lớp 4 có dữ liệu mập mờ, cách hỏi thiếu logic do một phụ huynh đưa lên mạng đã khiến nhiều người đau đầu.
Những đề toán 'bá đạo' khiến người lớn chào thua
Đề Toán lớp 4.  


Đề bài được đưa ra: “Một cửa hàng ngày thứ nhất bán được 4326 kg gạo, ngày thứ hai nếu bán thêm được 32 kg thì sẽ bán hơn ngày thứ nhất 100 kg, ngày thứ ba bán kém ngày thứ nhất thứ hai 178 kg gạo. Hỏi cả ngày cửa hàng bán được bao nhiêu kg gạo?”

Ngay lập tức đề Toán này được đưa ra "mổ xẻ" với rất nhiều ý kiến tranh luận. Phần lớn đều cho rằng đề ra mập mờ, thiếu logic.

Cách đặt câu hỏi khiến học sinh khó mà suy luận được. Cụ thể có hai vế khiến người xem không ngừng đặt câu hỏi: “Ngày thứ ba bán kém ngày thứ nhất thứ hai 178 kg gạo” và “Hỏi cả ngày cửa hàng bán được bao nhiêu kg gạo” là hỏi riêng ngày thứ 3 hay là cả ba ngày?

Hoàng Anh
VTC News

Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

Hàng điện tử Trung Quốc và Mối lo gián điệp

Tờ Rosbal Nga đưa tin, hải quan Nga vừa chặn đứng một lô hàng dân dụng khoảng 20 -30 chiếc ấm siêu tốc và bàn là điện gắn chip gián điệp có khả năng khai thác, kết nối wifi mà không cần mật khẩu trong phạm vi lên tới 200m, sau đó “gửi một số dữ liệu tới trang chủ nước ngoài”.
 (Minh họa: Ngọc Diệp)
Nghe chuyện xảy ra ở tận nước Nga xa xôi mà giật mình kinh sợ.

Ở Việt Nam, hàng hóa Trung Quốc tràn ngập, đủ loại từ thiết bị công nghiệp cho đến hàng tiêu dùng. Có rất nhiều hàng hóa không đi qua cửa hải quan mà đường nhập lậu qua đường bộ, đường thủy. Dân mình thấy rẻ là mua.

Kể cả hàng hóa đi qua cửa khẩu hải quan, chắc gì Hải quan Việt Nam đã phát hiện được nếu như bên trong có gắn chip gián điệp như Hải quan Nga đã phát hiện trong lô hàng ấm siêu tốc và bàn là điện nêu trên.

Trong các cơ quan nhà nước, văn phòng công ty, doanh nghiệp, sản phẩm của Trung Quốc không thiếu, ai biết được những gì trong sản phẩm đó.

Chưa kể, có rất nhiều công trình do nhà thầu Trung Quốc thi công, từ Tây Nguyên đến các cảng biển, nhà máy rải khắp đất nước. Càng nghĩ càng lo.

Không lo sao được, khi chính Hiệp hội An toàn Thông tin Việt Nam về an ninh cho biết, trong vòng 12 tháng qua, có 6/7 hãng viễn thông ở Việt Nam đang sử dụng thiết bị công nghệ của các công ty Trung Quốc Huawei và ZTE Corp. Hiện có hơn 30.000 trạm thu phát sóng (BTS) của các hãng viễn thông sử dụng thiết bị của hai tập đoàn công nghệ này.

Chưa ai đưa ra kết luận về có các thiết bị “gián điệp” được cài đặt trong các thiết bị công nghệ của họ hay  không, nhưng xét về mặt bảo mật thông tin, người sử dụng các thiết bị này đang nắm cây dao đằng lưỡi.

Tội phạm mạng đang là mối họa lớn cho mọi quốc gia, ngoài việc tấn công phá hoại bằng các loại virus, điều nguy hiểm hơn có thể là máy chủ của các cơ quan, doanh nghiệp trong nước bị “đối tác” nước ngoài kết nối thường trực để ắn cắp thông tin mật.

Các quốc gia châu Âu và Mỹ đánh giá các sản phẩm viễn thông của Trung Quốc không đảm bảo an ninh. Năm trước, Ủy ban Tình báo Hạ viện Hoa Kỳ công bố có bằng chứng rằng hai tập đoàn viễn thông Trung Quốc - Huawei và ZTE Corp - đang trở thành hiểm họa an ninh đối với Mỹ. Hai tập đoàn này không thể kiếm được hợp đồng nào với các hãng viễn thông lớn của Mỹ.

Nhưng Việt Nam lại vô tư sử dụng. Liệu chúng ta có đủ hàng rào kỹ thuật ngăn chặn được những con chip gián điệp, hay cứ nhắm mắt mà xài và hậu quả là “một tiếng ho trong nhà người ta cũng biết”.

Từng có nhiều thông tin áo ngực, phích nước, dép, hoa quả  Trung Quốc có chứa “chất lạ”. Các loại chất lạ đó hủy hoại sức khỏe của con người, còn các “thiết bị lạ” đánh cắp thông tin có thể hủy hoại cả đất nước này.

Tất cả những thứ mà chúng ta chỉ dùng chữ “lạ” đó hóa ra là rất quen.


Lê Chân Nhân
Nguồn Dân Trí